MÀU SẮC*

Thuyết màu sắc Le Corbusier trong kiến trúc hiện đại

Đánh giá: (Tốt) (Báo cáo)

Thuyết màu sắc của Le Corbusier đã chứng minh vai trò của màu sắc trong việc tạo ra ảo ảnh không gian kiến trúc và tác động đến cảm xúc.

Trong sự nghiệp của mình, Le Corbusier đã khám phá nhiều các khía cạnh với nhiều quy mô trong các dự án, từ thiết kế nội thất đến quy hoạch kiến trúc đô thị cho toàn bộ thành phố. Danh mục đầu tư đa dạng của ông cũng bao gồm vẽ tranh và viết sách. Tuy nhiên, một điều không được nhắc đến nhiều chính là thuyết màu sắc mà ông đã phát triển và áp dụng cho một số thiết kế kiến ​​trúc cũng như nỗ lực nghệ thuật của mình.

Bắt nguồn từ niềm tin sâu sắc rằng màu sắc đóng vai trò quan trọng trong việc khơi gợi cảm xúc và tạo ra ảo ảnh không gian, thuyết màu sắc của Le Corbusier được mô tả trong cuốn sách “PolyChromie Architecturale” (kiến trúc đa sắc), xuất bản năm 1931, giới thiệu khái niệm của ông và phạm vi màu sắc được tuyển chọn nhằm mục đích sử dụng trong các bối cảnh kiến ​​trúc cụ thể.

Thuyết màu sắc Le Corbusier trong kiến trúc hiện đại 1

Unite d’ Habitation. Ảnh: Laurian Ghinitoiu

Thuyết màu sắc Le Corbusier trong kiến trúc hiện đại 2

Maison du Bresil. Ảnh: Samuel Ludwig

Ngoài bản thân các tông màu, kiến ​​trúc sư đã phát triển một bộ chọn màu, kết hợp các tông màu sặc sỡ và sắc thái với các chỉ số về độ sáng khác nhau, phản ánh kinh nghiệm kiến ​​trúc và hội họa của ông, tạo nền tảng của kiến trúc đa sắc. Theo ông, Những bảng phối màu này nhằm mục đích kích thích sự lựa chọn cá nhân, bằng cách đặt nhiệm vụ lựa chọn trên cơ sở có hệ thống hợp lý. Ông Nói: “Theo tôi, chúng đưa ra phương pháp tiếp cận chính xác và hiệu quả, giúp lập kế hoạch trong kiến trúc ngôi nhà hiện đại, sự hài hòa về màu sắc mang tính kiến ​​trúc nhưng vẫn phù hợp với sở thích và nhu cầu tự nhiên.”

THUYẾT MÀU SẮC LE CORBUSIER VỚI KIẾN TRÚC HIỆN ĐẠI

Màu sắc trong thuyết của kiến trúc sư chia thành ba nhóm: xây dựng, năng động và chuyển tiếp.

Màu sắc xây dựng bao gồm các sắc tố tự nhiên được sử dụng để tạo bầu không khí dễ chịu và thay đổi nhận thức về kiến trúc không gian. Thường bắt nguồn từ các tông màu đất như nâu, đất son và sienna, được sử dụng để thiết lập cảm giác hài hòa, ấm áp và kết nối với môi trường tự nhiên trong các tác phẩm kiến ​​trúc. Những màu này tạo thành bảng màu cơ bản góp phần làm nên không gian và đặc điểm tổng thể của không gian.

Le Corbusier's Color Theory 1

Master Plan for Chandigarh. Ảnh: Laurian Ghinitoiu

Thuyết màu sắc Le Corbusier trong kiến trúc hiện đại 3

Maison du Bresil. Ảnh: Samuel Ludwig

Màu động liên quan đến việc sử dụng các sắc tố tổng hợp để tạo hiệu ứng tương phản gợi lên phản ứng cảm xúc. Những màu này đậm, rực và mãnh liệt, bao gồm các sắc thái của màu cơ bản như đỏ, xanh lam và vàng. Bằng cách giới thiệu các màu sắc động một cách có chọn lọc, Le Corbusier chủ ý tạo ra các tiêu điểm và chi tiết hình ảnh thu hút sự chú ý và truyền năng lượng vào một bố cục kiến ​​trúc. Sử dụng các màu động cho phép tăng cảm giác kịch tính, năng động và tác động trực quan trong không gian.

Màu chuyển tiếp (thường được gọi là màu trong suốt) gồm các sắc tố tổng hợp trong suốt và được sử dụng để thay đổi bề mặt mà không ảnh hưởng đến cảm nhận về thể tích hoặc chiều sâu không gian. Chúng thường được sử dụng trong lớp tráng men hoặc lớp hoàn thiện trong mờ để sửa đổi hình thức bên ngoài của vật liệu, chẳng hạn như cải thiện kết cấu hoặc thay đổi chất lượng tông màu của bề mặt, cho phép sửa đổi và cải tiến tinh tế trong thành phần kiến ​​trúc trong khi vẫn duy trì nhận thức không gian tổng thể của không gian.

Le Corbusier's Color Theory 2

Maison du Bresil. Ảnh: Samuel Ludwig

Thuyết màu sắc Le Corbusier trong kiến trúc hiện đại 4

Master Plan for Chandigarh. Ảnh: Laurian Ghinitoiu

Corbusier đã áp dụng lý thuyết màu sắc của mình vào một số thiết kế kiến ​​trúc mang tính biểu tượng của mình, trong đó có thành phố Chandigarh do ông thiết kế ở Ấn Độ. Tại công trình này, màu sắc được lựa chọn cẩn thận để tạo ra một bầu không khí sôi động và tiện ích. Các tòa nhà có mặt tiền chủ yếu bằng bê tông với màu sắc tươi sáng, tương phản trong các yếu tố kiến ​​trúc chiến lược như cửa ra vào, cột trụ, cửa sổ và các yếu tố che nắng để làm nổi bật các khu vực quan trọng và tạo điểm nhấn thị giác.

Một ví dụ khác là Unite d’Habitation ở Marseille ở Pháp. Mỗi đơn vị nhà ở được cung cấp một bảng màu cụ thể, với các bức tường và các yếu tố cấu trúc được sơn bằng các màu rực rỡ như vàng, đỏ và xanh dương, tạo sự tương phản ấn tượng với môi trường xung quanh, tăng thêm sức sống và năng lượng cho không gian dân cư. Ngoài ra, kiến trúc sư cũng sử dụng màu sắc ở các mức độ bão hòa và độ sáng khác nhau để nhấn mạnh các yếu tố kiến ​​trúc và làm nổi bật hệ thống phân cấp thị giác bên trong tòa nhà.

Thuyết màu sắc Le Corbusier trong kiến trúc hiện đại 5

Unite d’ Habitation. Ảnh: Gili Merin

Bộ sưu tập năm 1931 bao gồm 43 sắc thái được sắp xếp thành 14 sê-ri và một bộ sưu tập khác được ra mắt vào năm 1959, bổ sung cho kiến ​​​​trúc đa sắc với 20 sắc thái đậm hơn. Cho đến nay, thuyết màu sắc của Le Corbusier vẫn được sử dụng để tạo ra tính thẩm mỹ vượt thời gian và cá nhân hóa cho đồ vật và không gian. Các tùy chọn cho phép thiết kế màu sắc hài hòa, gợi nhớ đến các tác phẩm rực rỡ của kiến ​​​​trúc sư người Pháp gốc Thụy Sĩ. Thuyết màu sắc đại diện cho một khía cạnh cơ bản trong cách tiếp cận kiến ​​trúc của ông, chứng minh nhiệm vụ của ông trong việc sử dụng màu sắc như một yếu tố thiết yếu trong việc tạo ra các không gian kiến ​​trúc có ý nghĩa và có thể tác động đến cảm xúc.

Nguồn | Theo: Archdaily

Bài viết liên quan

CHỦ ĐỀ TƯƠNG TỰ

Update data ...